Review từng có một người yêu tôi như sinh mệnh





Vốn dĩ mình nghĩ với một trái tim yếu mềm và ít khi dám đọc truyện ngược như mình, chắc chẳng bao giờ mình nghĩ mình sẽ đọc một tác phẩm ngôn tình như “từng có một người yêu tôi như sinh mệnh” của Thư Nghi.

Khi mình bắt đầu viết bài review này là khi đã đọc xong tác phẩm từ 2 tháng trước đó. Mình cứ phân vân có nên review không vì câu chuyện này thực ra nó…khá là căng thẳng và khiến cho mình run rẩy một tý, dù rằng là truyện rất hay, rất tốn nước mắt và đẩy cảm xúc của mình lên rất cao.

Tính  khá là mì ăn liền, mình thích những bộ truyện phải hấp dẫn lôi cuốn ngay từ những trang truyện đầu tiên và thôi thúc mình đọc tiếp, Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh lại không đáp ứng được nhu cầu đó của mình, nên mình mất kha khá thời gian để ngâm cứu em nó cho đầy đủ. ^^

Đoạn đầu truyện là một tình huống khá “cẩu huyết”, giống như đại đa phần những bộ truyện ngôn tình khác. Triệu Mai là một du học sinh bình thường,  nghèo, đang học Piano tại Ukraine. Đáng ra cuộc sống du học sinh của Tiểu Mai vẫn cứ bình bình thường thường trôi qua như vậy nếu không gặp Tôn Gia Ngộ, một đại gia có quá nhiều mặt bí mật và góc tối đáng sợ mà nếu Tiểu Mai là một cô gái…nhát chết như mình chẳng hạn, cô sẽ chẳng tiếp tục dây dưa cùng Tôn Gia Ngộ. Hai người đầu tiên chỉ là vô tình, thậm chí là Tôn Gia Ngộ chỉ có ý vui đùa với Triệu Mai, nhưng rồi dần dần, cứ không hẹn mà gặp, không muốn mà vô tình chạm mặt rồi lại chạm đến trái tim của nhau.

Từng có người yêu tôi như sinh mệnh
Review- Từng có người yêu tôi như sinh mệnh

Nói đến đây, có lẽ nhiều bạn chưa đọc bộ truyện này sẽ thấy rất… nhàm. Công nhận, những tình huống na ná kiểu này thì lật ra phải được vài chục cuốn của đủ các tác giả từ tên tuổi cho đến vô danh. Nhưng tại sao mình lại review tác phẩm này?

Trước khi đọc bộ truyện này, mình phải đọc đến 90% các review có trên internet rồi. Mình không hiểu, câu nói của anh Tôn Gia Ngộ: “Cô bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ.” có gì đặc sắc mà mọi người cuồng lên vì nó thế. Để nhìn bằng con mắt của chính mình (lúc đó), mình chỉ thấy đó là một câu nói sến sẩm, tầm thường mà bất kì chàng trai nào ngoài kia cũng nói được.

Nhưng đến khi gấp cuốn sách lại, suốt ngày này, mỗi khi nghĩ đến câu nói đó,mình lại ứa nước mắt. Tôn Gia Ngộ, anh đã yêu cô ấy bao nhiêu mới có đủ can đảm để nói một câu sinh ly tử biệt đau lòng đến như vậy?

Đêm hôm đọc xong cuốn sách ấy, rồi vô duyên vô cớ khóc. Khóc như mình vừa mất đi một điều gì đó khẩn thiết, quan trọng. Khóc như mình đã có cả một thời gian dài buồn cùng Tiểu Mai, vui cùng Tiểu Mai.

Quyển truyện này chỉ kể về tình yêu vỏn vẹn trong 10 tháng của Tôn Gia Ngộ và Triệu Mai, nhưng nó đã thể hiện rất rõ rằng: Tình yêu không được đếm bằng thời gian.

10 tháng của Tôn Gia Ngộ bỗng trở thành cả một đời Triệu Mai. Thứ tình yêu anh dành cho cô mãnh liệt tới mức, tôi không buồn đọc Ngoại truyện. Sợ Triệu Mai tiếp tục yêu một ai khác, sợ cô sẽ quên rằng trên đời này, từng có một người yêu cô như sinh mệnh. Từng có một người, nghĩ rằng cô là điều trân quý nhất trên đời, vượt qua cả sinh mệnh của anh…

Tiếp tục đọc các tác phẩm ngôn tình cực hay cực hấp dẫn, sách kinh doanh, sách văn học…. tại waka.vn

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *