Cảm nhận đầu tiên của mình khi đọc Ký ức độc quyền của Mộc Phù Sinh chính là là truyện này thật dễ thương, tự nhiên và gần gũi. Một chuyện tình lãng mạn giữa thầy và trò. Vì đây là truyện dịch nên chúng ta có thể yên tâm về câu cú và nội dung. Mọi người cùng đọc review nhé! 😀
Truyện kể theo ngôi thứ ba, lời văn vui nhộn, nhẹ nhàng, tinh nghịch. Phần đầu là bức tranh sống động về cuộc sống sinh viên. Ở cái tuổi 18 đôi mươi, một tập thể thanh niên tràn đầy sức trẻ hội ngộ trong một khu kí túc xá sẽ gây nên 101 trò hề. Những biến động hài hước trong cuộc sống của họ khiến ta vừa đọc vừa bò lăn ra cười. Lời kể không hề khoa trương mà rất gần gũi, tựa như đây là câu chuyện được rút ra từ những năm tháng học đại học của tác giả.
Suy nghĩ của nữ chính Tiết Đồng thường là ngốc ngếch và biến thái, logic của cô ấy đi theo đường đường zích zắc, không thì là đồ thị hình sin. Nhìn chung là rất dễ thương mà không đụng hàng với những tiểu thuyết hiện đại hài hước khác.
Phần sau câu chuyện kể nhiều hơn về đời sống tình cảm của cô với giáo sư khoa Lý – Mộ Thừa Hòa. Cũng như hầu hết nhân vật nam trong truyện ngôn tình, anh ấy có vẻ ngoài ưa nhìn, trí tuệ thông thái và tương đối khá giả. Tuy nhiên, Mộc Phù Sinh không lấy những đặc điểm này để xây dựng nên cái tôi của Mộ Thừa Hòa. Tác giả khắc họa tính cách nhân vật dựa trên quá khứ, gia đình và tâm hồn hướng nội sâu sắc của nhân vật. Chính điều này đã khiến anh không trở nên quá xa vời mà gần gũi, biết đâu ta cũng từng quen biết với một người thầy như vậy.
Mối quan hệ thầy trò chuyển biến thành tình yêu nam nữ một cách chậm rãi, tự nhiên chứ không vồ vập như kiểu “vừa gặp liền yêu, vừa yêu liền cưới”. Họ cũng vấp phải những rào cản của dư luận và quan niệm đạo lý. Tuy nhiên nhờ có sự đồng tình từ hai gia đình và sự chuyển biến trong cách nhìn mà hai người đã dũng cảm công khai, thể hiện rằng mối tình này vô cùng tự nhiên và trong sáng.
Cách kể và tình tiết luôn tạo sự cuốn hút. Đặc biệt là truyện cung cấp nhiều thông tin hiểu biết về các chuyên ngành như Nga ngữ, Kỹ thuật máy bay,… Các nhân vật đa phần thú vị, dễ mến, luôn tạo nên các tình tiết buồn cười. Đối thoại hài hước và ít thừa.
Nói về chất lãng mạn, Hoa ban rất thích lối thể hiện của Mộc Phù Sinh: nói bên ngoài nhưng ám chỉ bên trong, biết nhẹ nhàng đúng chỗ và cao trào đúng lúc… Nhờ vậy mà tác giả đã vẽ nên một bức tranh vừa nồng nàn vừa êm ái.
Tâm lý các nhân vật rất tốt, dường như mọi người đều có một thế giới nội tâm sâu lắng của bản thân, nhờ vậy mà họ tạo nên sự cộng hưởng mang tên sống động.
Đọc truyện này khiến người ta ao ước một mối lương duyên tốt đẹp như của Mộ Thừa Hòa và Tiết Đồng, cái kết không nói đến hạnh phúc bạc đầu hay một hôn lễ hoành tráng nhưng chắc chắn hai người sẽ mãi mãi sống đầm ấm bên nhau!
Hỏi đọc “Ký ức độc quyền” có đau lòng không, đương nhiên là có chứ. Nhưng Mộc Phù Sinh là một trong số ít những tác giả không hề tìm cách tô đậm nỗi đau, thậm chí còn cố gắng làm giảm nó, vì thế người đọc dù có khóc cũng không cảm thấy nặng nề.
Mộc Phù Sinh đã viết một tình yêu rất đẹp, nó đã hoàn toàn trở thành một “Ký ức độc quyền” của Tiết Đồng và Mộ Thừa Hòa.
Gì cơ ? Muốn khám phá ký ức của họ hả ? Vậy thì còn chần chừ gì nữa, mau đọc truyện thôi! ^^