Review hào môn kinh mộng III Đừng để lỡ nhau




Đừng để lỡ nhau không phải là tác phẩm đầu tiên của Ân Tầm mà tôi đã đọc. Tôi theo Tầm từ hệ liệt Hào môn thế gia rồi đến hào môn kinh mộng 1,2, lại chạy qua Bảy năm rồi mới đến hào môn kinh mộng 3. Và đến bây giờ, tôi càng thấy mình thật may mắn khi đọc Bảy năm trước rồi mới đến Đừng để lỡ nhau, bởi như người ta hay nói, những gì tuyệt vời nhất luôn đến sau cùng! 

 

————o0o————

TOP 1 TRUYỆN HAY 2018: Nhật ký trưởng thành của nữ oa

Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, huyền huyễn

Số chương: 5 tập

Số vote:1.672 vote

Văn án:

Cô nàng Phong Tiểu Tiểu - một cô gái bình thường như bao cô gái khác - Bỗng vào ngày sinh nhật lần thứ 20 của mình lại nhận được một tin sét đánh: Cô là Nữ Oa! Đây là trò đùa gì vậy?

Ấy vậy mà đó lại là sự thật không thể thật hơn. Vị sư phụ có thân phận đặc biệt của cô đã đích thân nói với cô như vậy, thậm chí còn đánh thức bản năng trong cô. Ngoài ra, hai thầy trò còn vô ý “nhặt” được thêm một “thần tiên sống” khác trong lúc đi dạo.

Vị này lại là một vị thần thượng cổ khác, thần lực hơn người, sự xuất hiện của người này đã gây ra biết bao chuyện dở khóc dở cười. Vị thần này đi theo Phong Tiểu Tiểu đến trường học, dọn vào ở chung với cô, gây nên một trận phong ba.

Tổ hợp các vị thần sẽ chung sống như thế nào và sẽ làm gì khi mà trong tay ai ai cũng có quyền năng?

Đọc truyện: >>> Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa

 

————o0o————

 

 

Có thể nói, đây là tác phẩm tuyệt vời nhất của Ân Tầm từ trước đến nay. Vẫn là câu chuyện xoay quanh nội dung những gia đình giàu có, những vị tổng giám đốc, những con người tài giỏi. Thế nhưng, tuyệt đối không đi vào lối mòn của truyện thị trường hiện giờ, ở Tố Niên ( tên fan hay gọi của Đừng để lỡ nhau) luôn có một sức hút rất rất đặc trưng, phải chăng vì tính THẬT của nó. Đặc biệt, nhân vật Niên Bách Ngạn được xây dựng dựa trên nguyên mẫu có thật ngoài đời, cũng là người làm bên lĩnh vực đá quý, là bạn của ông xã Ân Tầm. Có lẽ bởi vậy, tôi luôn say đắm một Niên Bách Ngạn không hề ngôn tình, bởi anh cũng chả hoàn hảo gì, cũng có những thứ anh không thể làm được, cũng có những bó tay, bất lực, cũng có những giọt nước mắt vì không thể làm gì khác ngoài chấp nhận sự thật. Và lẽ đó, tuy đã đắm chìm vào giọng văn của tác giả, tôi như chìm vào tâm trạng của từng nhân vật, và tôi đã khóc, khóc rất nhiều ở những chương buồn của truyện, khóc vì thương cho Tố Niên….

Giai đoạn 1: Gặp gỡ nhau ở quán bar, định mệnh như trói buộc họ vào nhau

Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.
Khi vừa đi du học về, họ gặp nhau lần đầu ở quán bar. Ngay lập tức, Niên Bách Ngạn đã chú ý ngay đến người con gái đang ngồi trên quầy bar nói chuyện với bạn. Một người con gái đẹp đúng nghĩa – đẹp một cách cá tính. Sau khi say rượu, Tố Diệp đã khóc lóc ôm lấy Niên Bách Ngạn, và đòi anh đi về nhà với mình  Họ trải qua một đêm tại khách sạn và đối phương là một người xa lạ.
Tố Diệp gặp lại Niên Bách Ngạn với tư cách là đối tác. Vô tình, họ bị cuốn vào một vụ án vu khống giết người và cô tình cờ biết được Niên Bách Ngạn lại chính là anh rể của mình…

Tố Diệp là một người con gái thông minh, giỏi giang và tràn đầy sức hút. Cô cá tính và rất thực dụng. Bề ngoài là một người con gái tham lam tiền bạc, vì tiền có thể bất chấp tất cả, đến nỗi nhiều trường hợp Niên Bách Ngạn cũng chỉ có thể bó tay cười trừ trước logic kì lạ của cô trước tiền. Cô ăn nói có phần thẳng thắn, bộc trực, nhưng chính điều này làm tôi rất thích Tố Diệp, bởi lối sống rất chân thật, không hề giả tạo, biết co dãn đúng lúc. Nhưng tôi càng thương cô hơn khi biết đến nỗi đau trong lòng cô. Lẽ ra khi đang là con gái chính thức của người vợ chính thức lại bỗng chốc trở thành đứa con gái rơi. Rõ ràng là bố của mình mà phải đành ngậm ngùi nhìn ông bên những đứa con khác, khao khát được một lần nữa nắm tay ông, được ông ôm vào lòng mà lại không được. Nhìn mẹ chết trước mặt mình mà không thể gặp lại người chồng của mình lần cuối, giây phút đó, mọi tình yêu trong lòng cô đều hóa thành hận thù. Vì yêu sinh hận. Cô yêu Diệp Hạc Phong bao nhiêu thì lại hận ông ta bấy nhiêu…

Review hào môn kinh mộng III Đừng để lỡ nhau

Niên Bách Ngạn là chồng của Diệp Ngọc. Cô ta lại là con gái của Diệp Hạc Phong, chị em cùng cha khác mẹ với cô. Cô bỗng nảy ra một ý định: đi cướp chồng của chị gái mình cho bõ ghét con mẹ lắm chuyện lúc nào cũng khích bác cô. Thế đấy, con người Tố Diệp là như vậy, ai đụng vào cô cô sẽ xù mình lên như lông nhím, và sử dụng cái miệng độc địa khiến cho người khác phải câm như hến.
Điều không ngờ là Niên Bách Ngạn lại tình nguyện cùng cô trong mối quan hệ tội lỗi này.
Tình yêu là gì? Là quá trình tự ngược, giày vò lẫn nhau nhưng vẫn cảm thấy rất thỏa mãn…

Họ quấn vào nhau như thiêu thân, và từ lúc nào không hay, trong trái tim của họ đã lấp đầy bóng hình của nhau…
Tố Diệp tràn đầy sức sống, còn Niên Bách ngạn lại là người đàn ông luôn đứng đằng sau cô, luôn khiến người ta có cảm giác rất trưởng thành, vững chãi và an tâm ngay từ cái tên. Anh là một người rất nguyên tắc, kể cả công việc và đời sống. Bạn không thể yêu cầu một người đàn ông hơn 30 tuổi mà chưa bao giờ make love với ai đó, nhưng sau khi kết hôn, dù đó chỉ là một cuộc hôn nhân trên danh nghĩa nhưng anh vẫn không động chạm vào cô tình nhân trước kia cũng mình nữa. Anh cũng không động vào Diệp Ngọc, bởi theo anh nói nếu đã là hôn nhân giả mà anh còn cùng cô ta thì Niên Bách Ngạn anh là kẻ quá đốn mạn rồi. Anh là một người đàn ông cũng chả hoàn hảo gì. Anh không tin vào số phận. Thế mà ông Trời lại trêu ngươi anh. Cô bé bé bóng năm nào cứ nắm lấy góc áo của anh, đòi làm bạn gái anh khi lớn lại chính là người con gái anh luôn đặt trong tim. Anh hối hận vì đã chấp nhận một cuộc hôn nhân hoang đường kia mà không cố gắng chờ cô. Quả là ông trời trêu lòng người, bởi, họ gặp nhau vào ngày anh lấy Diệp Ngọc.
Đi một vòng rồi cũng lại gặp nhau….

Giai đoạn 2: Trấn Thiên Đăng – nơi khởi nguồn tình yêu Tố Niên. Nam Phi – nơi hạnh phúc nở rộ.
Họ quyết đến với nhau vào một ngày mưa, Mặc kệ những lời gièm pha, những khó khăn từ phía gia đình, những ân oán của bậc cha mẹ, họ vẫn chìu chuộng trái tim mình. Kể từ khi gặp cô, mọi nguyên tắc của anh đều bị phá hủy bởi cái tên Tố Diệp. Anh dẫn cô đến Nam Phi để tránh những tin đồn không hay về mình, tức giận khi cô vào hầm mỏ mà quên đội mũ bảo hiểm, tức giận khi thấy cô chạy chân trần mặc kệ trời lạnh, sẵn sàng cởi chiếc áo khoác lông đắt đỏ để cô ủ ấm chân, vì Tố Diệp lén leo lên tầng 2 chuồn vào công ty tìm anh mà làm rơi chiếc giày, và anh sẵn sàng vì một người con gái mà chạy đi tìm chiếc giày trong đêm tối cùng với chiếc đèn pin, sẵn sàng chạy xuống xe đi xếp hàng rất lâu đểmua cái bánh mà cô thích, đổi tách cà phê nóng cho Tố Diệp còn mình uống tách cà phê đã lạnh ngắt của cô, hay luôn để cô nằm ở vị trí không bị ép tim, để cô có giấc ngủ ngon…Anh chỉ làm và làm, anh không giỏi nói. Anh chỉ cần người con gái anh yêu luôn ở bên cạnh anh những lúc anh buồn, vui, thế là đủ rồi.

Giai đoạn 3: Quay về Bắc Kinh, nỗi đau mất con, con đường đến hạnh phúc!

Chính vì cuộc đời con người có quá nhiều trắc trở và tiếc nuối mà ta không thể lường trước, thế nên họ mới có thể cảm nhận được niềm vui trong sự yên bình ngắn ngủi, cam lòng đón nhận khó khăn. Scandal lộ ảnh nóng của Niên Bách Ngạn và Tố Diệp là thử thách đầu tiên. Đó là khi trong một đêm mặn nồng ở Hong Kong, Tố Diệp nảy ra ý định chụp lại ảnh thân mật của anh và cô, và Niên Bách Ngạn cũng hùa theo cô. Hậu quả là bị kẻ xấu tung lên mạng. Giây phút đó, Tố Diệp cảm giác như cả thế giới đều đang sụp xuống, mọi con mắt cứ nhằm về phía cô. Ngay cả Lâm Yêu Yêu là người bạn thân nhất của cô cũng không thể làm được gì, thế mà chỉ cần một cú điện thoại từ Nam Phi của người đàn ông cô yêu là lại khiến cô cảm thấy mọi chuyện cũng chả đến nỗi nào, khi biết anh vì nghe tin mà vội vàng chạy về nước với cô, khi anh đỡ những quả trứng mà mọi người ném về phía cô, khi anh che chắn cô trước mọi công kích từ phía gia đình. Càng như vậy cô càng yêu anh, càng xót xa cho anh. Niên Bách Ngạn rất thích trẻ con. Khi anh biết được Tố Diệp đã có thai, giây phút ấy anh tưởng chừng mình chưa bao giờ hạnh phúc đến thế. Anh có thể nói với Tố Diệp một cách đầy trách nhiệm rằng anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần để làm bố. Anh sẽ đón đứa bé ấy chào đời bằng tất cả những gì tốt đẹp nhất.
Cả hai như chìm ngập trong hạnh phúc, trong sự cảm động về đứa con còn đang thai nghén trong bụng Tố Diệp. Niên Bách Ngạn chăm lo cho cô và con từng chút một, lo lắng hết hết thứ này đến thứ khác, ôm cô vào lòng, thủ thỉ với nhau về con của hai người, về những dự định tương lai.
Tố Diệp phá thai. Cô bỏ đi cốt nhục của hai người.
Niên Bách Ngạn sải bước đi tới, hai tay ghì chặt vai cô như hai cái kìm. Hơi thở gấp gáp phả lên đỉnh đầu cô, còn cả một sự nguy hiểm ngấm ngầm khiến người ta khiếp sợ.
“Nói cho tôi biết đi, rằng em chưa uống viên thuốc đó!”
Sau khi tiếng quát của anh ngưng lại. Cô mới giơ tay, từ từ mở nắm đấm ra trước mặt anh.
Giữa lòng bàn tay có một dụng cụ bằng thủy tinh, bên trong là một cục thịt, bé xíu, đỏ hỏn.
Lồng ngực Niên Bách Ngạn bắt đầu phập phồng lên xuống. Anh buông một tay ra, sau đó đón lấy dụng cụ cô đưa.
Cô cười nhẹ như mây: “Niên Bách Ngạn! Đây chính là con của anh!”
Bàn tay Niên Bách Ngạn run bần bật, dụng cụ từ trong khẽ ngón tay của anh rơi xuống, lăn tròn trên tấm thảm trải sàn màu trắng. Cục thịt đầy máu đó cũng dính chặt trên dụng cụ, lăn theo trong im lặng.
Sau đó, cả cơ thể cao lớn của anh chợt chao đảo, sắc mặt tái mét, nhìn chằm chằm vào dụng cụ dưới sàn nhà. Rất nhanh, anh thở gấp, vai rõ ràng đang run rẩy, bàn tay cũng nắm chặt.
Cô nhìn thấy những đường gân xanh gồ lên trên trán anh.
“Không thể nào…” Anh khó khăn thốt ra ba chữ này một cách yếu ớt.
Tố Diệp đờ đẫn nhìn anh: “Tôi đã uống thuốc, nó chính là con của anh!”
Sắc mặt Niên Bách Ngạn cắt không còn hột máu. Có lẽ anh thật sự không còn chút sức lực nào, liên tiếp lùi ra sau mấy bước. Cho tới khi cả người anh chạm vào cánh cửa thủy tinh. Màu đỏ đó đập vào đầu anh, mí mắt anh cũng không còn bình yên được nữa, ngay sau đó là một tiếng thét điên cuồng, như một con thú bị tổn thương, chỉ còn lại chút sức lực để gào lên khi máu đã đầm đìa chảy.

Review hào môn kinh mộng III Đừng để lỡ nhau
Một giây sau, anh vung nắm đấm, đấm mạnh lên cửa sổ.
Thủy tinh vỡ vụn, phát ra một thanh âm tan nát đến chói tai.
Rồi sau đó, từng ngón tay anh đẫm máu.
Bàn tay chảy máu buông thõng bên thân. Máu tí tách, tí tách rơi xuống sàn nhà.
Đứa bé ấy như một cái gai đâm sâu trong trái tim anh. Tuy rằng anh ép buộc bản thân mình phải buông xuống, nhưng khi anh biết Tố Diệp vì phá thai mà ảnh hưởng tới khả năng mang thai sau này, lẽ nào anh không phẫn nộ chút nào sao?
Có!

So với nỗi đau của cô, anh có sá gì? Anh đã bị giận dữ che chặt hai mắt. Anh quên mất cô là người dám yêu dám hận. Anh quên mất cô đã từng rơi nước mắt xuống người anh và nói:”Bách Ngạn… Bách Ngạn! Em yêu anh mất rồi… Phải làm sao đây?”
Chính anh quên mất, những lời người phụ nữ nói ra lúc ấy mới là chân thật nhất.

Giai đoạn 4: Gặp nhau quá muộn màng, nên thân phận của anh và em đã sai lầm. Yêu nhau quá muộn màng, nên thế giới của đôi ta đã náo nhiệt bao người qua lại.
Phần này mình xin phép không review, bởi review là spoil truyện hết rồi :vChỉ tóm tắt lại là, Niên Bách Ngạn bị người ta lợi dụng điểm yếu để uy hiếp, mà điểm yếu của anh chính là Tố Diệp. Vì để bảo vệ Tố Diệp được an toàn, anh đã làm một số việc…và đi tù. 4 năm.
“Có một thứ tình yêu gọi là buông tay. Yêu sâu đâm…buông tay rồi vẫn yêu sâu đậm.”

Giai đoạn 5: Ra tù, sống hạnh phúc bên vợ và con
Tố Diệp vì lần bất hạnh năm xưa đã khiến tử cung cô không thích hợp để mang thai. Tố Diệp luôn mong muốn có một đứa con, của cô và Bách Ngạn, nhưng anh vẫn không đồng ý, bởi bác sĩ bảo cơ thể cô vẫn chưa tốt, nếu bây giờ mang thai sẽ nguy hiểm đến người me. Anh bảo, anh có thể cả đời này không có con chứ không thể nào mất cô được. Mặc cho cô ỉ oi khóc lóc, giở trò, làm nũng, anh vẫn sử dụng biện pháp tránh thai.
Vậy mà, đứa bé lại đến lúc anh và cô không ngờ nhất. Đó là khi anh đã vào tù, lúc ấy cô mới phát hiện ra mình đang mang thai. Mọi người đều không biết khi mang thai đứa bé này cô sẽ phải đối mặt với một sự nguy hiểm như thế nào. Khi cô kiểm tra, bác sỹ đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho cô, đứa bé mỗi ngày một lớn, nguy hiểm cũng theo đó phát sinh. Cô nói với bác sỹ, cô phải sinh đứa bé này dù bằng bất cứ giá nào. Cô tin mình sẽ bình an, con càng phải bình an.
Cô chắc chắn một điều, một khi Niên Bách Ngạn biết cô có thai, anh nhất định sẽ ra gặp cô. Nhưng để anh biết rồi thì sao chứ? Anh ngồi tù, không thể làm gì cả, chỉ có thể ngày đêm lo lắng. Cô mang thai mười tháng, anh cũng bồn chồn mười tháng. Cô yêu người đàn ông này sâu sắc, tình nguyện dùng cả tính mạng để yêu anh. Cô không thể bắt anh gánh chịu quá nhiều đau khổ nữa. Cho dù chỉ là một chút cũng không được.

Và rồi. Có lẽ mình chỉ cần dùng một câu để hình dung lại cái kết. Đó là hạnh phúc thực sự đã quay cề >o<

Đây là bài review tâm huyết nhất của mình, Thật sự thì viết đã lâu lắm rồi nhưng cứ chần chừ mãi không đăng lên, mỗi ngày lấy ra sửa một tí một tí, hôm nay đọc lại thì bàng hoàng không ngờ đã dài thế này rồi. Mình vẫn còn nhiều điều muốn nói lắm, nhưng chắc phải hẹn ở review ver2 vậy. Thôi thì cũng không mong gì hơn, chỉ cầu cho anh Niên ngoài đời sẽ tìm được Tố Diệp của đời mình ^^

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *