Dạo này tui quay cuồng với mấy bộ truyện hơn 1k ngàn chương có lẻ, nên chẳng có thời gian đọc nhiều bộ khác…..Hiu hiu.. Nhưng vì truyện “Cùng anh đi đến tận cùng thế giới” hay quá làm tui thức xuyên màn đêm để đọc nên bây giờ dâng trào cảm xúc để viết review đây >o<.Vì truyện cũng được viết review  khá nhiều rùi nên về nội dung truyện tui không nói thêm, chỉ bộc lộ cảm nhận cá nhân thôi nhé! :***

Tuyến nhân vật chính: Đầu tiên là nữ chính cô  Chúc Thanh Thần – Phóng viên chiến trường quả cảm, khôn ngoan Đây là cô gái có một vẻ đẹp trong trẻo, tươi sáng, thần thái như ánh ban mai, kiên cường trong chính sự thanh nhã của mình. Trải qua một tuổi thơ nhiều nước mắt và buồn đa thế nhưng Thanh Thần vẫn lương thiện, vẫn là một cô gái sống với lý tưởng, với đam mê lành mạnh của bản thân…Nếu là tui chắc sẽ vấp ngã nhiều lắm, bỏ cuộc nhiều lắm…Đọc truyện và theo dõi cách sống, cách làm việc của cô, sự kiên định quả cảm và lương thiện của một cô gái trẻ, cho mình có cảm giác giống…. nữ chính phim hậu duệ mặt trời í :3

Còn về anh nam chính Tiết Định của chúng ta mang đến cảm giác dịu dàng, trấn tĩnh, nhân cách tốt và là một trong những nam chính ngôn tình kiên định nhất mà mình biết.  Anh là cả một bầu trời phong cách.. Phong cách của anh là nói được làm được, là chân thành tình cảm, là cẩn trọng chuyên tâm.. Vì nghề nghiệp của mình, vì hoài bão của bản thân, vì lý tưởng cả đời của mình, không quản ngại khó khăn, nguy hiểm.. Không có sự khôn vặt, không có sự tranh thủ, anh ổn trọng mọi thứ, bình tĩnh mà làm việc.. Lên được phòng khách, xuống được nhà bếp, còn có công dụng làm đẹp mắt, làm ấm giường, người đàn ông như Tiểu Tiết, có mấy ai mà không thích cho được.. Với Tiểu Tiết tui thật sự ấn tượng, chẳng phải tổng tài hay đại thiếu gia, nhưng lại vĩ đại hơn hết thảy bọn họ.. Trái tim của anh, tình thương của anh, sự giác ngộ của anh, tất cả đều vĩ đại.. Cái lúc xem đoạn “Bài Ca Chiến Tranh” của các anh, tui quả thật rưng rưng xúc động, nếu là ngoài đời, ở chung một hội trường với anh khi đó, chắc tui cũng lao đi làm phóng viên chiến trường quá. Nhất thời cũng được, nông nổi cũng được, nhưng tui nghĩ đọc xong truyện này tôi dám làm như thế lắm.

Review cùng anh đi đến tận cùng thế giới

Họ gặp nhau nơi chiến trường khốc liệt thực sự không phải là tình cờ.

Lần 1. Ánh mắt họ tình cờ giao nhau trong đêm

Lần 2. Không biết vô tình hay hữu ý mà anh nghe được cuộc hội thoại…hơi biến thái của cô và bạn thân

Lần 3. Cô hùng hổ đưa ngón tay thối ra giữa mặt anh

Lần 4. Cô tự mình giựt phăng cúc áo và nói với anh: “Có phải cúp D hay không anh thử nhìn xem”

Lần 5. Cô không màng tính mạng của bản thân, lao vào cứu anh giữa lằn ranh của sự sống và cái chết.

Nhiều cuộc gặp gỡ tạo nên một nhân duyên định mệnh cho cả hai con người đó giữa chiến trường thâm sâu.  Gặp anh, đời cô trở lên trọn vẹn hơn. Gặp cô, anh như tìm được lý tưởng sống của đời mình. Anh là người đàn ông duy nhất hiện diện trong lòng cô. Còn cô, cô là lá cờ trong lòng anh.

Truyện mới đọc thì tưởng là bi thương đến cùng cực. Nhưng thực ra đây là một câu chuyện trong đường hầm mà tìm thấy ánh sáng nơi cuối đường í :3 Văn phong nhẹ nhàng đáng yêu và khá đi vào lòng người. Có những chi tiết hài cực luôn :))) Bạn đọc đừng lo không vui nha :”>

Trích một đoạn thể hiện độ bựa của hai anh chị nèeee

” Rõ ràng ở trên người anh, sao lại trở thành bảo bối của em?”

” Đương nhiên là bảo bối của em, quyền nuôi dưỡng của anh nhưng quyền sở hữu của em.”

“Vậy có người bảo vệ và duy trì sửa chữa không”

“Có. Miễn phí cung cấp thuốc bôi trơn.”

=))) Đọc mà há hốc mồm miệng luôn :)))

 

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *