Huống chi, cô không muốn bất kỳ ai biết cô có giao dịch với Nghiêm Thừa Trì.

Bây giờ cô chỉ lo Nghiêm Thừa Trì đã về hay chưa.

Chẳng may anh về nhà, lại phát hiện cô không có mặt ở biệt thự đúng hẹn, cô không tưởng tượng được anh sẽ dùng cách gì đối phó với cô.

Nghĩ đến đây, Hạ Trường Duyệt phớt lờ Giang Minh Na, nhanh chóng bỏ đi.

“Hạ Trường Duyệt, đừng tưởng bốn năm trước cô trèo được lên giường của cậu Trì thì anh ấy sẽ nhớ đến tình cũ. Tôi nói cho cô biết, chuyện tranh chấp bản quyền này có thể lớn có thể nhỏ, chỉ cần Tập đoàn Nghiêm thị truy cứu đến cùng, thì cô sẽ tiêu đời thôi!”

Giang Minh Na thấy Hạ Trường Duyệt muốn đi thì nhanh chân đến chắn trước mặt cô.

Cô ta ghét Hạ Trường Duyệt, ghét không cần lý do.

Ngày nào Hạ Trường Duyệt còn tồn tại, cô ta mãi mãi là người đứng sau.

Mọi người sẽ để ý đến Hạ Trường Duyệt trước tiên, chứ không phải là cô Cả nhà họ Giang này.

Ngay cả người đàn ông cô ta thích cũng như vậy.

Bốn năm trước, rõ ràng cô ta thích Nghiêm Thừa Trì trước, rốt cuộc lại bị Hạ Trường Duyệt cướp mất.

Trong bốn năm nay, không có ngày nào cô ta không hận Hạ Trường Duyệt.

Cô ta hận không thể giẫm nát Hạ Trường Duyệt dưới gót chân.

Khó khăn lắm, Nghiêm Thừa Trì mới quay lại, còn từ một gã nghèo năm đó, trở thành người thừa kế Tập đoàn Nghiêm Thị. Bây giờ, Hạ Trường Duyệt đừng hòng có cơ hội thắng được cô ta.

“Chuyện của tôi, không liên quan gì đến cô.” Hạ Trường Duyệt hơi nhíu mày.

Cô không muốn đôi co với Giang Minh Na, nên quay người bỏ đi ra ngoài.

“Hạ Trường Duyệt, cùng lắm cô chỉ là một biên kịch quèn, còn nghĩ mình là con gái phú hộ. Ở trước mặt tôi, diễn cái gì, ngạo mạn cái gì!” Giang Minh Na kéo cánh tay Hạ Trường Duyệt, buột miệng nói ra.

“Tôi nói cô biết, cô đã là đôi giày rách mà cậu Trì vứt đi, hợp đồng lần này là…”

Nói được một nửa, Giang Minh Na dường như nhớ đến gì đó, đột nhiên im bặt.

“Là gì?”

Hạ Trường Duyệt ngẩn người, híp hai mắt, cảnh giác nhìn cô ta.

Cô vẫn luôn nghi ngờ mình ký sai hợp đồng là do có người hãm hại. Bây giờ xem ra, cô thật sự đoán không sai.

Chuyện này nhất định liên quan đến Giang Minh Na!

“Tại sao tôi phải nói cho cô biết? Tôi thích thấy cô nghèo mạt, thích trông thấy cô bị người ta giẫm đạp đấy, tốt nhất là bị nhốt vào tù luôn đi, mãi mãi biến khuất mắt tôi!”

“Buông ra!”

Sắc mặt Hạ Trường Duyệt hơi biến đổi, cô biết gặng hỏi Giang Minh Na cũng không được gì, nên cúi đầu liếc qua đồng hồ.

Đã sắp 6 giờ rồi.

Không biết Nghiêm Thừa Trì đã về biệt thự hay chưa?

Cô rất muốn biết rõ chuyện ký sai hợp đồng, nhưng hiện giờ cô lại lo sẽ đắc tội với Nghiêm Thừa Trì hơn.

Nhìn tư thế của Giang Minh Na bây giờ, chắc chắn là biết cô phải đi gấp, nên muốn gây khó dễ cho cô.

Không nhịn được nữa, Hạ Trường Duyệt đột nhiên ngẩng đầu, quan sát trên người Giang Minh Na, cuối cùng dừng lại trên gương mặt mất tự nhiên của cô ta.

Ánh mắt cô chợt lóe lên, khóe miệng hơi nhếch lên, mỉm cười.

“Cô Giang, có thể hạn chế được chuyện dùng Botox(*) thì hạn chế đi, chẳng may để phóng viên tra ra được, ngày mai tiêu đề hot nhất trong ngành giải trí sẽ là cô đấy.”

(*) Botox là một loại chất độc chiết xuất từ vi khẩn Clostridium botulinum, nó có chức năng chống co cơ, chất này được dùng trong ngành thẩm mỹ với tác dụng chống nếp nhăn, chống lão hóa da.

Hạ Trường Duyệt vừa dứt lời, Giang Minh Na luống cuống thấy rõ, lén lút nhìn trước ngó sau như tên trộm.

Phát hiện xung quanh không có phóng viên, cô ta quay đầu lại hung hăng trừng mắt với Hạ Trường Duyệt.

“Cô nói lung tung gì đấy? Ai nói tôi dùng Botox?”

“Tôi chỉ thuận miệng nói thôi, cô có dùng hay không, cũng không liên quan đến tôi. Có điều, nếu có phóng viên thấy cô ra vào bệnh viện, chỉ sợ không chỉ Botox, mà chuyện phá thai cũng có thể bị tung tin, cô nên cẩn thận một chút đi.”

 

Chương trước Mục lục Chương sau
 

Hiện Waka đã dịch bộ truyện này, để đọc FULL bộ truyện với chỉ 1.000đ hãy truy cập:

Chỉ Yêu Mình Em [Trọn Bộ]

 

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *