Chương 14: Kiếp trước kiếp này trong mơ
Rõ ràng là Lưu Đại Bằng, con trai của ông hai Lưu trộm tiền cùng người khác, nhưng chúng lại đổ tội cho An Minh Tế.
Cậu bé gào khóc nói rằng mình không ăn cắp tiền, nhưng không ai tin cậu, mọi người đều nhìn cậu với ánh mắt thương hại.
Cố Cẩm nhìn cha của Lưu Đại Bằng trói An Minh Tế lại, nhìn ông ta cầm một cây gậy gỗ đánh gãy chân An Minh Tế.
Cố Cẩm nổi điên hét lên ngăn cản, nhưng vô ích.
Không ai nhìn thấy cô, cũng không ai nghe thấy giọng cô.
Cô bất lực đứng đó nhìn, trái tim đau thắt lại.
Kiếp trước, An Minh Tế ngồi xe lăn, hóa ra là vì bị ông hai Lưu đánh gãy hai chân.
Cô bước đến bên cạnh An Minh Tế đang đau đớn dữ dội, cắn răng hung dữ trừng mắt nhìn dân làng xung quanh, cô muốn đưa tay ra ôm lấy cậu, vỗ về cậu, nhưng lại không thể chạm vào cậu.
Cậu chịu đựng đủ sự giày vò, rồi bị ông hai Lưu vô tình đuổi khỏi thôn.
An Minh Tế lưu lạc khắp nơi, cậu như một con chó nhà có tang, luôn phòng bị và nghi ngờ tất cả mọi người.
Cậu trở nên không từ thủ đoạn, biến thành một kẻ độc ác tàn nhẫn.
Chỉ cần có một chút xíu cơ hội, cậu cũng sẽ nắm chặt lấy, chỉ vì không muốn bị người khác bắt nạt sỉ nhục, chỉ vì tương lai.
Trong giấc mơ, Cố Cẩm là một người ngoài cuộc, đứng nhìn cậu dựa vào đầu óc thông minh và thủ đoạn tàn nhẫn của mình để từng bước leo lên, trở thành vị vua ngầm của thế lực đen tối mà mọi người đều sợ hãi.
Cái giá mà cậu phải trả, người khác khó bề tưởng tượng được.
Hình ảnh thay đổi.
Sau khi cô bị xử tử, thi thể không ai nhận về, sau bảy ngày, thi thể bắt đầu bốc mùi, lúc đấy An Minh Tế ngồi xe lăn xuất hiện.
Cậu đã trưởng thành, trở nên mạnh mẽ.
Cậu ngồi xe lăn, tư thế khoan thai, như một vị học giả cao quý nho nhã, cậu đã thu lại gai nhọn toàn thân, trở nên sâu không lường được.
Dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, An Minh Tế đưa thi thể bốc mùi của cô đi.
Cậu tự mình trang điểm cho cô, đeo cho cô chiếc nhẫn ngọc gia truyền của nhà họ An.
Chiếc nhẫn ngọc đó rất có ý nghĩa, từ lúc cô đeo nó, cô sẽ là người của nhà họ An.
An Minh Tế tổ chức một tang lễ long trọng cho cô, khắp giới quyền quý Kinh Thành đều được mời tới, và ghi chú trên giấy mời là vợ của An Minh Tế qua đời.
Cô là một quân cờ bị nhà họ Lưu và Chân vứt bỏ, lại trở thành phu nhân của vị vua thế giới ngầm, trước khi chết, những người cô phải nhìn sắc mặt mà sống kia đã phải cúi đầu thắp hương trước linh vị cô.
Tất cả những chuyện này đều là vì An Minh Tế, thái độ, cách làm của cậu khiến người ta hoảng hốt bất an.
Nhất là nhà họ Lưu và nhà họ Chân.
Ở tang lễ, Cố Cẩm nhìn thấy sắc mặt hoảng sợ của nhà họ Chân, cô nhìn thấy cha mẹ ruột của cô đã sợ hãi An Minh Tế thế nào.
Cũng nhìn thấy nhà họ Lưu nịnh nọt cậu, thái độ dè dặt kia nhìn mà thấy hả lòng hả dạ.
An Minh Tế rất thân thiện với hai nhà họ, nụ cười nho nhã vô hại.
Nhưng sau khi kết thúc tang lễ, cậu lại không từ thủ đoạn mà lật đổ hai nhà.
Thậm chí bao gồm cả những người tham gia hãm hại cô, họ đều bị An Minh Tế trừng phạt, có người chết, có người tàn phế, không ai chạy thoát được.
Hình ảnh lại lần nữa thay đổi.
Là một nghĩa trang tiêu điều trang nghiêm.
An Minh Tế được hai vệ sĩ bảo vệ, dừng lại trước một bia mộ.
Cố Cẩm thấy trên bia mộ là ảnh cô, là tên cô.