Chương 2: Xuyên thành nhân vật nữ được người người cưng chiều trong tiểu thuyết (2)
“Ai, ai đang nói vậy?”
Tô Nguyệt căng thẳng ngẩng đầu nhìn xung quanh.
“Bạn thân mến, tôi là chuyên viên chăm sóc khách hàng số 001 của bạn.” Giọng nói vừa rồi lại vang lên.
Tô Nguyệt nhìn qua nhìn lại mấy lần nhưng vẫn không tìm được người vừa nói.
“Người đẹp, không cần tìm tôi, tôi ở trong ý thức của bạn.”
Khóe môi Tô Nguyệt không khỏi giật giật, trời ơi, bạn thân mến gì chứ, đúng là cái giọng phục vụ khách hàng chết tiệt của Taobao.
“Ai thèm trải nghiệm vớ vẩn này, tôi muốn về nhà.”
Trong nhà chỉ có một mình bà nội, nếu cô đột ngột biến mất như này, chắc chắn bà sẽ rất hoảng sợ.
“Được thôi, bạn yêu, chỉ cần bạn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ và nhận được 100 điểm chán ghét từ Giang Diệc Thần, hệ thống sẽ đưa bạn về nhà.”
Tô Nguyệt câm nín. Điểm chán ghét?
Xuyên qua trở thành nữ phụ hay tác yêu tác quái cùng tên với mình đã đành, người khác xuyên qua đều nhận được sự yêu chiều của nam chính, cuối cùng hạnh phúc viên mãn, còn cô thì hay rồi, phải tìm mọi cách để khiến nam chính ghét mình hơn.
Có điều, cô cố gắng nhớ lại mối quan hệ giữa Giang Diệc Thần và nhân vật Tô Nguyệt trong cuốn sách. Vào thời khắc sinh tử quan trọng, người đàn ông này thà nhìn Tô Nguyệt chết còn hơn là nói dối để dỗ dành cô ấy. Điều này cho thấy chắc hẳn anh phải cực kỳ chán ghét Tô Nguyệt.
Nghĩ tới đây, hai mắt cô sáng lên. Tuy Tô Nguyệt trong chuyện hơi thê thảm một chút, nhưng đây lại là một chuyện tốt đối với cô.
“Hiện giờ anh ta ghét tôi đến mức nào?”
“Bạn thân mến, hiện giờ mức độ chán ghét của anh ta đối với bạn là 99 rồi. Chỉ cần bạn cố gắng một chút nữa thôi là có thể về nhà.”
Số 001 ngọt ngào dụ dỗ cô trong ý thức, giọng điệu giống như một con sói lớn xấu xa muốn ăn thịt cô bé quàng khăn đỏ.
99 điểm rồi?!
Quả nhiên, Giang Diệc Thần thật sự rất ghét Tô Nguyệt.
Nói cách khác, chỉ cần cô gặp được anh và làm bất cứ điều gì anh ghét là có thể về nhà ngay lập tức.
Tô Nguyệt chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười phá lên ba phút.
Là một người đã đọc nguyên tác “Cô vợ xinh đẹp nhà giàu” và biết rõ mọi sở thích của Giang Diệc Thần, cô có niềm tin tuyệt đối rằng mình có thể nhanh chóng tăng mức độ chán ghét của anh lên 1000 ngay lần đầu tiên gặp mặt.
Trong lúc Tô Nguyệt đang đắc ý, Giang Cảnh Thần và Giang Tử Thần đều nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng lo lắng và thương xót.
Nguyệt Nguyệt của họ đã phải chịu cú sốc lớn đến mức không chỉ quên mất họ mà còn bắt đầu nói một mình lảm nhảm những điều vô nghĩa.
Giang Cảnh Thần không cãi nhau với Giang Tử Thần về việc ai sẽ ở lại đây trông Tô Nguyệt nữa mà đứng dậy, vội vàng đi ra ngoài tìm Giang Hựu Thần và bác sĩ.
Hai phút sau, cuối cùng Tô Nguyệt cũng biết tại sao Giang Hựu Thần lại đi lâu như vậy.
Cánh cửa phòng bệnh mở ra, một nhóm bác sĩ đi theo Giang Hựu Thần và Giang Cảnh Thần, phía sau họ còn có thể loáng thoáng nhìn thấy các nhân viên y tế đẩy các dụng cụ khác nhau.
Tô Nguyệt không khỏi chặc lưỡi, phải nói rằng nhân vật Tô Nguyệt trong truyện mặc dù bố mẹ mất từ khi cô ấy còn nhỏ, nhưng được người anh em tốt của bố mình là Giang Gia Tề đón về nuôi nấng cẩn thận. Trong những năm qua, cô ấy chắc chắn được nâng niu cưng chiều không khác gì công chúa.
Khi Tô Nguyệt mười tám tuổi, có người vô tình giẫm lên chân cô ấy lúc cô ấy đang đi mua sắm ở trung tâm thương mại, Giang Gia Tề đã trực tiếp bỏ tiền ra xây dựng trung tâm thương mại lớn nhất thành phố C cho cô ấy.
Bất cứ khi nào Tô Nguyệt đến đó, cả trung tâm mua sắm lớn như vậy sẽ chỉ phục vụ một mình cô ấy.
Giang Gia Tề đối xử với cô ấy còn tốt hơn cả các con trai của mình. Ba người con trai nhà họ Giang đều cưng chiều cô ấy không để đâu cho hết.
Bình thường, chỉ cần cô ấy không làm loạn thì sẽ sống vui vẻ hạnh phúc như vậy đến già.
Ngặt một nỗi, cô nàng Tô Nguyệt này quả là chúa gây chuyện.