Cầm Sắt Tì Bà đã viết lên một câu chuyện tình trong “Giường đơn hay giường đôi”, nhìn qua ánh mắt thông thường thì mở đầu bằng sự chinh phục cuồng nhiệt một cô gái của một chàng trai trong nhiều năm trời, nhưng đến khi có được tình yêu, thì lại là một diễn biến khác…
Giường đơn hay giường đôi giống như một cuốn nhật kí ghi lại những kí ức của cô và anh từ khi họ 15 tuổi, đến khi họ 30 tuổi. Cách họ chấp nhận kí ức, đối mặt với đau khổ và từ từ trưởng thành, viết lời hồi đáp cho nhau, và trả cho độc giả chúng ta một cái kết hạnh phúc.
Anh năm 15 tuổi, ngang nhiên đánh nhau, bỏ học hút thuốc, uống rượu. Anh yêu cô một cách ngô nghê, nhưng lại dùng một cách độc nhất vô nhị để theo đuổi cô. Không ngại gì đánh dấu chủ quyền bằng cách khắc lên bàn dòng chữ “PH của D”. Nói sao nhỉ? Nếu mình là một cô gái, đó sẽ có một sự thinh thích nhẹ nếu có ai đó làm như thế với mình. :”>
Năm đó họ 15 tuổi, anh cứ mải miết theo đuổi cô, còn cô vội vàng trốn chạy. Thật sự nếu là những cô gái khác, với cách theo đuổi kì quặc đến lập dị đó, có thể họ sẽ tưởng anh là kẻ…biến thái không chừng.
Tình yêu của anh khiến cô ngạt thở. Anh yêu một cách điên cuồng như thế, như một lẽ tự nhiên. Như muốn thể hiện cho cả thế giới biết rằng, cô chỉ có thể là của anh. Cũng có lẽ vì vậy, cô đã luôn nghĩ rằng, việc cưới anh, ở bên anh là đã đủ với tình cảm của anh rồi.
Một tình cảm mà khi đối phương nghĩ rằng đó là điều bình thường, sẽ dần dần khiến cả hai bên đều tổn thương. Anh không còn là cậu nhóc cấp 2, cấp 3, cậu thanh niên đại học … tràn đầy sôi sục để tiếp tục đuổi theo cô nữa. Trái tim anh dần dần cảm thấy mệt mỏi. Anh buông tay cô. Lúc này, mình thực sự đọc và thấy hơi thất vọng kèm theo cả trách cứ. Ngoài cuộc sống thường nhật này cũng vậy, mình đã từng nghe rất nhiều câu chuyện những chàng trai theo đuổi đến cuồng si, đến bất chấp quên mình nhưng đến khi có được cô gái mà họ hằng mong đợi ấy, thì bỗng dưng họ lại cảm thấy không cần nữa, không tha thiết yêu nữa. Như thể đó là một cuộc đua và khi dành chiến thắng, những chàng trai ấy lại tìm những mục tiêu, những đỉnh cao hơn để theo đuổi, để chinh phục.
Cô và anh ly dị, trở thành cặp vợ chồng cùng nhà, không để gia đình và bạn bè biết. Có lẽ đối với cô, ly dị như vậy cũng chẳng làm cô phiền lòng, bởi sâu trong lòng cô biết, anh mãi mãi theo đuổi cô, ở bên cô như 15 năm qua vậy.
Nhưng, anh đột nhiên thông báo kết hôn. Mối tình 15 năm “đuổi và chạy” của họ sẽ kết thúc như vậy chứ, khi mà trái tim của anh đã mệt mỏi? Liệu cô sẽ chấp nhận điều đó không? Cô sẽ làm như thế nào? Chấp nhận cuộc sống và cứ thế để nó diễn ra hay tìm cách thay đổi nó, nắm lấy tình yêu của mình trong nửa quãng đời vừa qua?
Giường đơn là quá chật so với hai người, giường đôi thì quá rộng so với một người, nhưng sẽ là vô cùng đủ với hai người nếu trái tim họ đã không còn vướng mắc.
Giường đơn hay giường đôi của Cầm Sắt Tỳ Bà là một cuốn sách dường như để chứng mình rằng: “Tinh yêu sẽ không gặt gái được kết quả, nếu chỉ một bên cố gắng!” Đối với tôi, nữ chính quá may mắn, khi nam chính đã cố gắng tất cả, còn nữ chính chỉ cần sẵn sàng nắm lấy tay anh, để anh hiểu tâm ý của mình và dẫn cô đi.