Chương 14: Đánh chết tiện tỳ này!
Lưu Ly có chút lo lắng nhìn hai vị tiểu thư còn đang kêu gào bên ngoài, thật ra nàng ấy cũng thấy hơi kỳ lạ, vì sao hai người kia không vào?
“Tỷ, chúng ta trực tiếp xông vào xử lý tiểu tiện nhân kia không phải là được rồi ư, vì sao đứng ở cửa không vào?”
Thượng Quan Uyển Nhi cười cười, sau đó nhíu mày nhìn cánh cửa đổ nát kia.
“Nhị muội không biết ngày hôm qua phụ thân đã nổi giận với nương sao? Chẳng phải là vì tiện nhân kia giả vờ vô hại trước mặt phụ thân à! Nếu cứ thế xông vào, bị cha biết thì chắc chắn sẽ cho rằng chúng ta bắt nạt nó! Nhưng nếu nó tự mình đi ra tìm cái chết thì đâu trách chúng ta được!”
Hai vị tiểu thư còn đang chờ Thượng Quan Khanh Yên ngoan ngoãn đi ra chịu chết, nhưng không ngờ đợi đến khi mặt trời đứng bóng, trong viện vẫn không có chút động tĩnh nào.
Hai vị đại tiểu thư kia chỉ có thể hùng hùng hổ hổ bỏ đi.
Họ vừa đi, Lưu Ly lập tức chạy tới báo tin cho Thượng Quan Khanh Yên.
“Tiểu thư, hai vị tiểu thư kia đã đi rồi!”
“Ừm.” Thượng Quan Khanh Yên gật đầu, không tỏ rõ ý kiến.
“Vậy nô tỳ vào phòng bếp lấy cơm trưa đây!” Lưu Ly vui vẻ rời đi, bây giờ tiểu thư đã tỉnh táo lại, sau này sẽ không bị người ta bắt nạt nữa.
Nhưng nhớ tới tiểu thư nhà mình bị hoàng hậu hủy hôn, trong lòng Lưu Ly vẫn có chút khổ sở, nếu thái hậu vẫn còn sống trên đời này thì chắc chắn sẽ làm chủ cho tiểu thư.
Vào phòng bếp lấy cơm, không tránh được sẽ bị Tô đại nương gây khó dễ, nhưng sau cơn giận dữ của Thượng Quan Kiệt ngày hôm qua, Tô đại nương vẫn có chút kiềm chế.
Hơn nữa, Tô Cẩn đã dặn dò là không thể bỏ đói tiểu tiện nhân kia, để tránh bị người ta mượn cớ gây rối, bằng không Tô đại nương ngay cả nửa miếng bánh bao cũng sẽ không cho Lưu Ly.
“Còn có mạng ăn thì cứ ăn thật ngon đi! Đồ ăn như vậy, ta chống mắt xem tiểu thư ngu ngốc kia của ngươi có thể ăn được mấy ngày!”
Tô đại nương sở dĩ kiêu ngạo như thế là bởi vì bà ta hiểu rõ tính tình của Tô Cẩn, bị con ngốc kia lừa một vố như vậy, Tô Cẩn tự nhiên rất hận, Tô đại nương tất nhiên sẽ không để cho Thượng Quan Khanh Yên sống yên.
Lưu Ly cúi đầu giả vờ sợ hãi, cầm lấy hộp thức ăn trước mặt rồi rời đi.
Vừa bước ra khỏi nhà bếp, trong lòng không tránh khỏi oán thầm bà mập kia một hồi, lúc đi ngang qua vườn hoa, nàng ấy bỗng nghe thấy tiếng nói chuyện.
Vào giờ nghỉ trưa, nha hoàn trong phủ đều ra vườn hoa nói chuyện phiếm, Lưu Ly biết điều này, nhưng mà từ lúc vào phủ, nàng ấy vẫn luôn canh giữ bên cạnh Thượng Quan Khanh Yên nên không thân thiết gì với nha hoàn trong phủ.
Vốn định cứ thế đi qua, nhưng tiếng nói chuyện bên trong khiến nàng ấy dừng bước.
“Xuân Lan, ta nghe nói đại tiểu thư nhà ngươi sắp gả cho thái tử làm trắc phi rồi nhỉ? Xin chúc mừng nhé! Nếu như vào phủ thái tử thì ngươi sẽ có tiền đồ như gấm rồi!”
Xuân Lan được chúc mừng nên đắc ý vô cùng: “Đại tiểu thư của chúng ta là ai chứ, đó chính là tiểu thư đích xuất của phủ thừa tướng, con ngốc tam tiểu thư kia sao có thể so sánh với đại tiểu thư của chúng ta được? Thái tử làm sao có thể cưới một cô gái ngốc nghếch làm trắc phi chứ?”
“Nhưng đó không phải là ý chỉ của thái hậu sao? Hoàng hậu từ hôn như thế, không sợ bên ngoài đàm tiếu ư?”
Xuân Lan trừng mắt nhìn tiểu nha hoàn vừa hỏi một cái, có chút khinh thường nói: “Đàm tiếu cái gì, đại tiểu thư chúng ta và thái tử điện hạ vốn dĩ yêu nhau, họ đã sớm đến với nhau lâu rồi, bây giờ lại từ hoàng tử biến thành thái tử, tự nhiên sẽ không bạc đãi đại tiểu thư chúng ta!”
Lưu Ly nghe thấy vậy thì lập tức nổi giận, hóa ra hoàng hậu sở dĩ từ hôn là bởi vì Thượng Quan Uyển Nhi quyến rũ tam hoàng tử à? Loại tỷ tỷ làm ra hành vi quyến rũ muội phu tương lai thực sự khiến người ta khinh thường.
“Không thể tưởng tượng nổi, trên đời này tỷ tỷ quyến rũ người đàn ông của muội muội mà còn có thể bị người ta nói đường hoàng như vậy!”
Xuân Lan nhíu mày, lập tức nhìn thấy Lưu Ly đứng ở xa xa, sắc mặt âm u lạnh lùng, trong lòng thật ra có chút chột dạ, dù sao chuyện của đại tiểu thư cùng thái tử không nên đem ra thảo luận ở đây.
“Ngươi đúng là hỗn xược, ngươi sao có thể tùy tiện vu khống đại tiểu thư chứ! Nào, ta phải dạy cho nha đầu không biết trời cao đất rộng kia một bài học mới được!”
Xuân Lan là tâm phúc bên cạnh đại tiểu thư, còn Lưu Ly chỉ là nô tỳ của tam tiểu thư ngu ngốc, trong phủ này không ai để mắt tới Lưu Ly cả, hễ rảnh là lập tức bắt nạt nàng ấy.
Trước kia vì Thượng Quan Khanh Yên nên Lưu Ly đều lựa chọn nhẫn nại, dù sao tiểu thư ngốc nghếch, nàng ấy không muốn chọc giận đám người kia để họ có được cớ bắt nạt Thượng Quan Khanh Yên, nhưng hôm nay dù thế nào cũng không nhịn được.
“Đại tiểu thư? Nàng ta có xứng đáng với danh hiệu này không? Ngay cả những người dân phố phường cũng biết không thể cướp đoạt tình yêu của người khác, huống chi còn là muội muội của mình nữa chứ, các ngươi làm như vậy đúng là bắt nạt người ta mà!”
Trong ánh mắt Xuân Lan lộ ra vẻ tàn nhẫn, bắt nạt? Hôm nay nàng ta sẽ cho con bé này biết cái gì mới là bắt nạt thực sự.
“Thất thần làm cái gì? Sao còn chưa xông lên cho ta! Dám mắng đại tiểu thư như thế, hôm nay ta sẽ đánh chết ngươi!”
Dứt lời, đám người kia vội lao về phía Lưu Ly, nàng ấy đẩy ra mấy tên, cũng đánh ngã được hai tên, nhưng họ nhiều người thế mạnh, Lưu Ly hai tay khó địch bốn chân, cứ thế bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập.
Còn Xuân Lan lúc này đã nổi sát ý, chuyện đại tiểu thư quyến rũ thái tử vốn là bí mật, nếu bị con bé này truyền ra ngoài thì sợ là sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của đại tiểu thư.
Mà câu ấy là do Xuân Lan nói lỡ miệng, phỏng chừng nếu đại tiểu thư biết chuyện, chắc chắn sẽ không buông tha cho nàng ta, nghĩ tới đây, nàng ta ra tay càng nặng hơn.
“Đánh! Đánh chết tiện tỳ này cho ta!”
Trong vườn hoa, phía sau núi giả truyền đến âm thanh đấm đá, sau đó lại là tiếng rống của Xuân Lan, khiến Thượng Quan Khanh Yên vốn đang đi tìm Lưu Ly lập tức căng thẳng.
Vòng qua ngọn núi giả, nàng thấy Lưu Ly bị dí xuống mặt đất và bị đấm đá, đầu đầy máu, quần áo cũng bị rách, khắp người đều có vết bầm tím.
Không chút suy nghĩ, Thượng Quan Khanh Yên lập tức vọt tới.
“Lưu Ly! Lưu Ly! Đừng đánh, đừng đánh!”
Thấy Thượng Quan Khanh Yên xông tới, Xuân Lan đầu tiên là sửng sốt một chút, nhưng cũng không dừng lại, cho nên có vài đòn đã trúng người Thượng Quan Khanh Yên.
Thượng Quan Khanh Yên thật sự muốn giết nàng ta, nhưng bây giờ nàng là kẻ ngốc nên không thể làm gì, chỉ có thể tùy ý nàng ta đấm đá.
Bên cạnh có nha hoàn không nhìn nổi nữa, lập tức kéo Xuân Lan lại.
“Xuân Lan tỷ, tốt xấu gì thì nó cũng là tiểu thư trong phủ, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn, nếu truyền đến tai lão gia thì không ổn đâu!”
Xuân Lan hừ lạnh một tiếng, có chút khinh thường nhìn tam tiểu thư ngốc nghếch kia một cái, sau đó mới kiêu ngạo xoay người rời đi.
Sau khi họ đã đi hết, ánh mắt Thượng Quan Khanh Yên mới trở nên tỉnh táo, nàng vội lắc lắc Lưu Ly, lo lắng gọi nàng.
“Lưu Ly, ngươi mau tỉnh lại đi!”
Lưu Ly từ từ mở mắt ra, thấy là Thượng Quan Khanh Yên thì nước mắt lập tức chảy xuống.
“Tiểu thư, tiểu thư của ta tội nghiệp quá! Họ… Họ làm sao có thể làm như vậy chứ, làm sao có thể cướp đi vị trí thái tử trắc phi được, rõ ràng là thái hậu để lại cho người mà!”
Thượng Quan Khanh Yên thở dài, nàng hoàn toàn không có hứng thú gì với thái tử trắc phi cả, hơn nữa thân là người xuyên không từ hiện đại tới, nàng thậm chí còn khá khinh bỉ với cái danh trắc phi kia.
Chỉ là xài chung một người đàn ông với những cô gái khác thôi, có gì để khoe khoang chứ.
Nhưng đối với Lưu Ly mà nói lại như sét đánh, thái hậu lâm chung còn dặn dò nàng ấy chăm sóc tốt cho tiểu thư, kết quả vậy mà…