Review – Dục vọng chiếm hữu – Cuồng Thượng Gia Cuồng: Ngôn tình full cực hot






Mình phân vân rất lâu, không biết có nên viết review cho bộ này không nữa. Đây là một ngôn tình rất ư ngôn tình, cẩu huyết từ A tới Z có đầy đủ, ngược, sủng, H chỗ nào cũng không thiếu… dễ làm người ta cảm giác như mì ăn liền, giải trí nông cạn. Nhưng thực sự mâu thuẫn là càng đọc thì lại càng ghiền không dứt ra được @@
Trong câu chuyện này, tôi thích phong cách kể của Cuồng Thượng Gia Cuồng, thích cả cái “cuồng” của Uông Nhất Sơn, thích tính cách của nữ chính dù cô ấy thường vô cảm với nam chính của tôi == Nói sao nhỉ? Tác giả kể rất vô tư, dường như không muốn nhấn mạnh điều gì, xem mọi chuyện phi lý ở đây là sự thật hiển nhiên. Người đọc có thể tự thấu hiểu theo mức độ riêng, chấp nhận cái kịch bản nực mùi này mà không thấy nông cạn.
Nhân vật chính thì không cần bàn, tôi còn thích cách xây dựng và phối hợp nhân vật phụ. Như “nhện góa phụ đen” Địch Diễm Thu và lão già Uông Dương có số “vượng thê”. Hai kẻ này ở cùng một chỗ là ai ám ai trước đây? Ngay cả anh chàng Bạch Gia Nặc giỏi trò ngáng chân và đục nước béo cò cho tới cô tiểu thư Bạch Gia Nhu kiêu kì nhưng lương thiện. Truyện không nhiều nhân vật lắm nhưng rõ ràng người nào đáng người đấy!
Nhà khoa học chứng minh, bộ nhớ của con người có 3 cấp độ: sensory memory, short-term memory, and long-term memory. Đôi khi chúng ta gặp rắc rối với mấy cái memory này như trường hợp của Hứa Triển. Từ một đứa trẻ trở thành người lớn, có một số việc cô đã quên mất bởi vì chưa kịp lưu chúng vào long-term memory. Và có một người hết sức quan trọng, đã từng xuất hiện trong tuổi thơ của cô vậy mà Hứa Triển không thể nhớ hết về anh.
Không có gì khó hiểu khi cô từ chối một người đàn ông trẻ tuổi, thành đạt, giàu có như Uông Nhất Sơn. Hứa Triển không phải tiểu bạch, Hứa Triển chẳng phải liệt nữ, sự trinh trắng không mấy quan trọng với cô, cô sẽ không dại dột đi tìm chết bởi vì bị anh cưỡng đoạt. Cái cô hận chính là cách anh thao túng, khống chế cuộc sống cô mong muốn, hận thứ tình yêu dị dạng, hận lòng chiếm hữu biến chất… bề ngoài của anh tuyệt lắm nhưng nó vẫn chưa đáng để cô chấp nhận con người điên khùng của anh.
Hứa Triển có phải cô gái vô tâm, nông cạn không? Hứa Triển cực thẳng thắng mà cũng cực khôn ranh. Cô ghét Uông Nhất Sơn thì sẽ nói thẳng, cô bị anh khống chế thì phải tìm đường trốn, cô bị người ta tát một cái thì phải đánh nhiều hơn cho hả giận. Hứa Triển luôn hiểu rõ mình ở vị trí này, thời điểm cuộc đời u tối nhất cô sẽ không cam nguyện đâm đầu vào đường cùng, cũng không học theo điện ảnh mà khóc lóc than thân trách phận, cô chỉ biết phải tìm một cánh cửa sinh, phải dựa thế núi mà trèo nhưng cũng không đạp đầu kẻ khác mà bước, đó là đạo đức tối thiểu!

ReviewDục vọng chiếm hữu
Được một người như Uông Nhất Sơn yêu, chẳng rõ là phúc hay họa. Khát khao của anh đối với cô như tên nghiện thèm liều ma túy, không có thuốc chỉ phải vật vã. Nếu cô là con chim nhỏ, anh sẽ xây một chiếc lồng to. Nếu cô là loài cỏ dại anh sẽ mua một mảnh đất tốt. Cô chỉ có thể sống trong thế giới anh tạo ra, thuộc về anh, làm vật sở hữu của anh, đây là “Dục vọng chiếm hữu”
Uông Nhất Sơn luôn tự tin vào khả năng của mình và anh chưa bao giờ thất bại do tự phụ.
Dẫm lên đạo lý, dẫm lên truyền thống, dẫm lên dư luận, dẫm lên cả bản thân mình…. Anh chỉ cần có Hứa Triển. Uông Nhất Sơn không làm nổi một người đàn ông tốt, anh chẳng có cái quan niệm “chỉ cần em hạnh phúc”. Yêu là chiếm lấy, trước hết là thể xác, dần dần đến linh hồn. Có đôi lúc, Uông Nhất Sơn đáng sợ như một con quỷ, bản chất anh xiên xẹo, tính nết thì vặn vẹo, suy nghĩ lại biến thái. Vâng, chẳng cần bào chữa gì khi Uông Nhất Sơn thật sự BỆNH HOẠN. Chó điên cắn người lây bệnh chó dại. Uông Nhất Sơn cắn Hứa Triển là bệnh… yêu dại ==
Cô là em gái anh? Thì đã sao nào?
Cô âm thầm trả thù cha anh? Vậy cũng được…
Con nghiện bất chấp tội ác để thỏa mãn thèm khát. Cũng như Nhất Sơn bất chấp trả giá để bước vào đường yêu nghiệt ngã. Ai bảo ông trời tạo ra một loại ma túy có tên Hứa Triển mà anh chính là kẻ nghiện chung thân!
Dục vọng không bao giờ biết đủ, hạnh phúc thì luôn luôn thấy thiếu. Uông Nhất Sơn muốn nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn… anh phải đòi hỏi nó từ cô ấy, bóc lột khát vọng từ cô ấy. Mối quan hệ huyết thống là cái gông xiềng anh kéo lê theo. Anh giam cô vào nơi mềm yếu nhất, để lúc cô buồn khổ có thể lấy móng cào vào.
Mỗi lần em hận thì tôi chảy máu, cứ thế, đầy đọa nhau đi! Xem em mềm lòng trước hay tôi cạn máu mà chết trước?
Sự điên rồ của Uông Nhất Sơn đã vượt qua sức chịu đựng của Hứa Triển, khi anh biết rõ hậu quả của quan hệ cận huyết nhưng vẫn tự tin cho rằng khoa học phát triển, anh em vẫn có thể sinh ra một đứa con khỏe mạnh. Nàng còn có thể làm gì trước tên ma quỷ vừa cố chấp lại điên rồ này?
Đám cưới giả dối đánh lừa xã hội, thủ đoạn trói buộc khiến cô cam chịu làm vợ anh, sự tin tưởng mù quáng khiến Hứa Triển mang thai con quái vật nhỏ. Từ giờ cuộc đời cô chỉ có thể quanh quẩn bên quái vật bố của nó! Toàn là quái vật!
Thế nhưng, rồi cũng đến một ngày bờ vực sống chết làm Hứa Triển nhớ ra vài chuyện cũ. Thuở đó anh còn bé lắm, cô càng nhỏ hơn. Anh biết Hứa Triển là em gái cùng cha, ý nghĩ duy nhất là đem cô bé bỏ trốn, đến một nơi không ai biết quan hệ của họ, không ai ngăn cách họ…
Những tội lỗi của thế hệ trước gieo rắc bi kịch cho thế hệ sau. Uông Dương phát giác Uông Nhất Sơn chẳng phải con trai lão, thu hồi hết tiền tài và quyền lực mà anh có. Trong mắt người ngoài, Nhất Sơn là kẻ tay trắng đáng thương. Đối với đương sự, anh chỉ tiếc không vạch trần sớm hơn, oan uổng đau thương suốt mười năm trời…
Từ khi Hứa Triển gặp phải tên đàn ông chết tiệt này, vận mệnh của cô không còn do trời định mà là do anh quyết.
Truyện này máu chó chứ? Có đấy, có nhiều là khác! Từ hiểu lầm, cha mẹ chia cắt, tai nạn hôn mê sâu, rồi đến cưỡng hiếp, xé quần áo, súng đạn, thương trường… ôi ào phong phú lắm! Mọi thứ tiến triển giống như có cái nhân quả riêng của nó, có lửa thì sẽ có khói, có ác giả thì có ác báo, có chân tình thì mới được chân tâm. Cho nên, nếu ai cảm thấy “Dục vọng chiếm hữu” là thể loại cũ kĩ, dùng một lần, thiếu chiều sâu thì cứ tự tin giữ quan điểm, thích thì sẽ viết review thôi ^^

No votes yet.
Please wait...