Review – Cũng chỉ là hạt bụi – Mộc Phù Sinh: Ngôn tình full hay






Nếu bạn hỏi tôi rằng truyện Cũng chỉ là hạt bụi có gì thú vị không? thì tôi cũng thật thà nói rằng “Nó chẳng có gì đặc biệt cả, nhưng mà tôi thích”. ^^

Quả thật là nội dung không có gì đặc biệt. Truyện chỉ đơn giản nói về tình yêu của hai nhân vật chính là Ngải Cảnh Sơ và Tăng Lý từ lúc bắt đầu chính thức gặp mặt cho đến khi đi đến kết hôn mà thôi. Không ai ngăn trở tình yêu ấy, cũng không có thử thách nào cả, chỉ nhẹ nhàng từng bước, từng bước đến với nhau, nhẹ nhàng như từng hơi thở của mỗi chúng ta vậy.

Ngải Cảnh Sơ là nhân vật đươc xây dựng với hình mẫu muốn gia thế có gia thế, muốn tài giỏi có tài giỏi, muốn đẹp có đẹp … và ít nói. Được sinh ra khi “mồ côi từ trong bụng mẹ” nhưng anh không vì thế mà bị thiếu hụt tình thương của mọi người xung quanh. Hoàn cảnh ấy, điều kiện ấy đã tạo nên một Ngải Cảnh Sơ có thể nói là lành tính, tốt bụng nhưng với tính ít nói và yêu cầu cao trong công việc đã khiến cho nhân vật này có thể nói là vừa gần vừa xa, gần gũi với người anh thương yêu và xa cách với những người lạ xung quanh.

Cũng rất đặc biệt là Ngải Cảnh Sơ không nhớ được mặt bệnh nhân của mình nhưng lại có thể nhớ được rõ ràng bệnh trạng của họ. Ban đầu anh nhớ đến cô như vậy, vì cô là bệnh nhân của anh. Có nhiều chuyện tình cơ khiến anh gặp cô nhiều hơn, rồi sau lại muốn ở cạnh cô nhiều hơn, rồi bất giác yêu cô từ  lúc nào mà bản thân anh cũng không biết, chỉ đến một ngày anh có những hờn dỗi vu vơ, có những ghen tuông lần đầu trong đời, có những lo sợ mà chưa bao giờ gặp phải thì khi đó anh mới thực sự nhận ra bản thân muốn có cô ở bên, muốn cô là của anh.

Review Cũng chỉ là hạt bụi

Nếu như Ngải Cảnh Sơ là nhân vật mà người đọc cảm thấy “chắc là gặp ở đâu đó rồi” thì nhân vật Tăng Lý có thể nói là “cô bạn mình cũng giống thế này”. Tăng Lý là nhân vật rất gần gũi với đời thường, hay ít nhất là với tôi thì như vậy. Một cô gái làm việc trong thư viện, tính cách trầm lặng, sợ cô đơn, và sợ những điều do chính bản thân mình nghĩ ra. Sinh ra trong một gia đình không mấy yên ấm, mẹ cô đã tái giá 2 lần chỉ để tìm kiếm được một gia đình phù hợp. Mở lòng ra rồi phải chia ly, rồi lại tập mở lòng ra lần nữa rồi lại phải chia cách, dần Tăng Lý không muốn gia đình kiểu tạm bợ như vậy, cô không tin vào tình yêu của mẹ dành cho những người đàn ông cùng bà đi một quãng đường đời ấy, cô không tin rằng con tim có thể chứa đựng nhiều người đến vậy. Cô thề rằng cô chỉ yêu một người, và người đó là Vu Dịch.

Lần đầu tiên Tăng Lý thổ lộ tình cảm của mình với Vu Dịch thì cũng là lần đầu tiên cô biết đến Ngải Cảnh Sơ, thậm chí biết anh trước khi Vu Dịch biết được tình cảm của cô, nhưng đó chỉ là sự đồng cảm của Ngải Cảnh Sơ dành cho một cô gái tên Carol, còn cô thì đó chỉ là cái tên của người bạn cùng phòng của Vu Dịch. Sau khi Tăng Lý và Vu Dịch chia tay vì nhiều nguyên nhân, từ trong tâm cô vẫn chưa đặt xuống được đoạn tình cảm này nên bất giác cứ ngóng đợi và đến gần với Ngải Cảnh Sơ hơn mà chính cô cũng không nhận ra được. Cô lên lớp nghe bài giảng của anh là cô cố ý, nhưng trở thành bệnh nhân của anh là vô tình, rồi sau đó lại trong vô thức tin tưởng anh mà theo anh lên núi.

Những sự vô tình, cố ý ấy cứ đang xen, lồng ghép với nhau khiến cho cô ngày càng hiện hữu nhiều hơn trong cuộc sống của anh, khiến anh không thể không đến gần hơn với cô. Tình cảm của anh ấm áp là vậy, quan tâm đến cô là vậy nhưng những bóng đen trong quá khứ lại càng khiến cô hoảng sợ hơn.

Một cô gái lo lắng, sợ hãi nhiều thứ lại đang chuẩn bị trốn vào vỏ ốc của mình thì thật may vì Ngải Cảnh Sơ đã nhanh hơn cô, kéo cô về phía mình. Anh nói anh muốn có được trái tim của cô.

Chỉ nhẹ nhàng như vậy thôi, để một cô gái tin tưởng vào tình yêu, để chàng trai yêu đương lần đầu được ám áp trong tình cảm gia đình. Một kết thúc viên mãn cho những người thực sự yêu nhau.

Nhưng cũng nói thêm rằng sau cảm nhận tuyệt vời mà hai nhân vật trong cũng chỉ là hạt bụi đã đem lại bằng tình yêu đơn giản nhưng sâu sắc của họ, tôi hơi hụt hẫng khi kết thúc truyện bởi lẽ từ lúc hai nhân vật chính thừa nhận tình cảm của bản thân cho đến khi kết thúc truyện tương đối ngắn so với tổng thể truyện. Có lẽ tôi đọc nhiều truyện yêu đương thuần túy như vậy nên đòi hỏi nhiều hơn về cuộc sống viên mãn sau này của các nhân vật, có lẽ tôi thấy tình yêu của họ dễ thương như vậy mà mới bắt đầu đã kết thúc truyện thì vẫn chưa thỏa mãn tôi lắm.

No votes yet.
Please wait...