Tựa Như Sao Rơi – Chương 1


Chương 1: Tiệm hoa Bất Đình

Tháng Mười, trời bắt đầu vào thu.

Trên tuyến phố kinh doanh sầm uất nhất thành phố Bắc có một tiệm hoa tên “Bất Đình” lặng lẽ khai trương.

Những chiếc kệ hoa màu trắng phối với đồ trang trí màu xanh nhạt, phong cách bài trí vô cùng đơn giản nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác mát mẻ, dễ chịu.

Ở khu vực trung tâm người mua kẻ bán qua lại tấp nập, nhộn nhịp này, tiệm hoa Bất Đình lại có thể khiến người ta chậm lại bước chân vội vã, tựa như một trạm dừng chữa lành tâm hồn.

Hiện tại vẫn đang là giờ làm việc hành chính buổi chiều, trong tiệm hoa không có khách.

“Tiểu Văn, ngày mấy ngày nữa chị phải về thành phố Nam một chuyến, em nhớ nhập thêm hoa loa kèn trắng nhé. Nếu nhà cung cấp không có thì nhờ họ liên hệ với nơi khác, dù thế nào cũng nhất định phải có hoa loa kèn trắng. Sau khi họ vận chuyển hoa đến thì nhớ cho viên dinh dưỡng vào trong nước, phải giữ hoa nở đến thứ Sáu nhé.” Hạ Tinh Trầm lúc này đang nhìn màn hình máy tính, cô vừa dặn dò vừa dời tầm mắt về phía Tiểu Văn đang đứng trước kệ hoa cầm kéo cắt tỉa cành.

Hạ Tinh Trầm là chủ tiệm hoa này, hôm nay cô mặc một chiếc áo len màu be, mái tóc màu nâu nhạt được buộc gọn đơn giản. Cô để mặt mộc không trang điểm, làn da trắng nõn không tỳ vết, đường nét trên khuôn mặt hài hòa xinh đẹp, mỗi một động tác của cô đều nhẹ nhàng, từ tốn. Trăm hoa đua sắc xung quanh lại càng tôn lên vẻ đẹp dịu dàng đó.

Buổi chiều trong tiệm thường không có khách, Hạ Tinh Trầm tranh thủ khoảng thời gian này để đăng bài lên WeChat. Sau khi mở tiệm hoa, cô đã đăng ký một tài khoản chính thức cũng lấy tên “Bất Đình”, cách vài ngày lại đăng một bài, phần lớn là những bài viết giới thiệu đặc tính của các loài hoa cùng với những chia sẻ về kỹ thuật chăm sóc cây cảnh, thỉnh thoảng có xen lẫn một vài bài về những điều thú vị và kinh nghiệm trong các chuyến du lịch của cô.

Đúng lúc viết về hoa loa kèn, Hạ Tinh Trầm chợt nhớ tới lời dặn của bà Cố ngày hôm qua, cô vội vàng nhắc nhở Tiểu Văn.

“Vâng, em nhớ rồi chị.” Tiểu Văn ngẩng đầu, cô bé nở nụ cười trong sáng nhìn Hạ Tinh Trầm.

“Nhớ là phải chọn loại cao cấp nhất nhé.” Hạ Tinh Trầm dặn dò Tiểu Văn thêm lần nữa, cô không muốn xảy ra bất kỳ sai sót nào.

“Em biết rồi ạ. Chị Tinh Trầm, hoa loa kèn này là để chuẩn bị cho bà Cố phải không ạ?” Tiểu Văn hiểu rõ, chỉ cần là việc của bà Cố, Hạ Tinh Trầm sẽ cố gắng làm tốt nhất có thể.

“Đúng vậy.” Hạ Tinh Trầm cong môi mỉm cười.

Nhà họ Cố là một gia đình giàu có nổi tiếng ở thành phố Bắc, thường ngày bà Cố rất thích chăm sóc hoa cỏ, vừa hay một vị khách thường tới tiệm mua hoa có quen biết với nhà họ Cố, liền giới thiệu Hạ Tinh Trầm với bà.

Hạ Tinh Trầm tính tình hòa nhã, điềm đạm lại biết cách ứng xử, lần đầu gặp mặt bà Cố đã cực kỳ tán thưởng, yêu thích cô. Sau vài lần tiếp xúc, bà liền tặng cô mặt bằng hiện tại của tiệm hoa, yêu cầu duy nhất là bà muốn Hạ Tinh Trầm mỗi tuần tới nhà họ Cố một lần để cắm hoa cùng bà.

Hạ Tinh Trầm từ chối, nhưng bà Cố dứt khoát muốn cô nhận món quà này, sau cùng cô chỉ đành đồng ý. Mỗi lần tới nhà họ Cố, cô đều mang đến những loại hoa tươi có chất lượng tốt nhất, lúc cắm hoa cũng rất kiên trì, nhẫn nại, thỉnh thoảng cô sẽ kể cho bà nghe một vài chuyện thú vị ở tiệm khiến bà rất vui vẻ.

Hôm qua sau khi cắm hoa xong, bà Cố dặn cô chuẩn bị một ít hoa loa kèn trắng, thứ sáu sẽ có người tới tiệm mua.

Hạ Tinh Trầm không hỏi nhiều, cô gật đầu đồng ý với bà.

Sáng thứ Sáu, Hạ Tinh Trầm đến tiệm hoa từ rất sớm, vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi hương thơm mát của hoa loa kèn.

Tuy rằng mỗi loài hoa lại có một mùi hương đặc trưng, thế nhưng phần lớn đều cần phải ghé sát mới có thể ngửi thấy mùi thơm. Hoa loa kèn lại là một loài hoa đặc biệt, nó có “tính cách” mạnh mẽ, chẳng “kiêng dè” điều gì, một khi đã nở thì hương thơm lan tỏa khắp mọi nơi.

“Chị Tinh Trầm, chị mau nhìn chiếc xe đang đỗ trước cửa tiệm kìa, hình như là một hãng xe sang, có vẻ không ít tiền đâu ạ.” Tiểu Văn chạm nhẹ vào cánh tay Hạ Tinh Trầm, mặc dù đã hạ thấp giọng nhưng vẫn không thể giấu đi tâm trạng kích động.

Hạ Tinh Trầm ngẩng đầu nhìn về phía cửa, có một chiếc Maybach màu đen đang đỗ ở đó, mặc dù kiểu dáng xe không quá nổi bật nhưng vẫn thu hút ánh nhìn của người qua lại trên đường.

No votes yet.
Please wait...

Like it? Share with your friends!

-27